Chẳng biết cái brand name “Tùng Điên” gắn kèm với họa sỹ Hoàng Hà Tùng kể từ lúc nào. Chỉ hiểu được thời SV, tôi vẫn nghe người tớ gọi “hắn” là Tùng Điên rồi.
Hắn từng đi dạo team, rồi là biểu diễn viên một đoàn kịch khá nổi ở miền duyên hải. Hồi ấy, hắn vẫn già nua nhất lớp Mỹ thuật Sân khấu của Trường ĐH Sân khấu và Điện hình ảnh Thành Phố Hà Nội. Già cho tới nỗi, đứa bạn tôi xinh xẻo cao ráo, nằm trong học tập lớp Mỹ thuật, toàn gọi hắn là chú.
Bạn đang xem: em cháu chú tùng trông xe là ai
Hai chú con cháu thân mật nhau. Quý Khách tôi vốn liếng thoải mái, phong thái “tiểu thư” điệu đàng, còn “chú” Tùng nom khù khoằm, tuy nhiên vô nằm trong chất lượng tốt tính, về cơ bạn dạng là hiền khô thô, trừ những khi gắt lên. Tôi học tập lớp Biên kịch Điện hình ảnh, vì như thế đùa với cô ấy nên cũng đùa luôn luôn với “chú” Tùng Điên, tuy nhiên tôi chỉ gọi là anh.
Hồi còn đến lớp, họa sỹ Tùng Điên ko ở vô “top” đầu lớp. Ngay kể từ những bài bác tập dượt, hắn vẫn vẽ chả như thể ai, dĩ nhiên vì vậy ko lúc nào hắn được điểm trên cao. Mà hắn cũng chả thiết. Hắn cứ 1 mình chuồn ngang Lúc toàn bộ đang di chuyển dọc. Vậy nhưng mà sau thời điểm rời khỏi ngôi trường, hắn là một trong vô số rất ít người nên danh, mặc dù hắn vẫn kế tiếp vẽ loại điên điên không giống thông thường ấy. Có lẽ vậy nên nên hắn ko thể nhiều. Với hắn, vẽ là một trong cuộc rong đùa vô tận. Vui chân lên thì chuồn quên lối về. Mệt thì ngủ.

Thoắt loại, vẫn rộng lớn 30 năm, sau từng ấy vận thay đổi sao dời, công ty chúng tôi vẫn chính là những người dân các bạn quý của nhau. Cô các bạn tôi ko gọi Tùng Điên là “chú” xưng “cháu” nữa. Cô “tiểu thư” xưa giờ trở nên “mệnh phụ”, vẫn mềm dịu, thơm sực thảo thế.
Họa sĩ Tùng Điên giờ râu tóc bạc không còn cả, vẫn khù khoằm và chất lượng tốt tính như xưa. Cô các bạn tôi thông thường tặng hắn color Hà Lan loại thiệt, khích lệ hắn vẽ. Hắn với đặc tài vẽ toàn bộ những người dân thiếu nữ đẹp mắt trở nên những người dân vẹo vọ, đôi mắt mũi như chuẩn bị rơi rời khỏi hoặc đang được chực cất cánh chuồn đâu mất mặt. Nhưng kỳ kỳ lạ là vẫn lên được “thần thái” của kiểu, nên hầu giống như những người mẫu chân dài xinh đẹp mắt ấy chẳng phản đối gì. Họ trân trọng treo tranh giành Tùng Điên ở trong nhà, vì như thế chúng ta quý loại tâm, loại tài của hắn.
Tôi vốn liếng quí tranh giành đập giũa Tùng Điên vẽ, bởi vẻ quệch quạc đẫy cố ý, và chiều thâm thúy ở cả những mảng “bẹt” nhất, ví dụ ở bức Nhà thờ Lớn, bức Phố Hồ Hoàn Kiếm, bức Ô Quan Chưởng, bức Chân dung phái đẹp người nghệ sỹ múa cổ cao như cuống sen, đang được thuộc sở hữu một căn nhà thuế tập dượt ở Thành Phố Hà Nội.
Nhà thuế tập dượt này cũng chính là các bạn của Tùng Điên. Với con cái đôi mắt tinh nghịch đời, rộng lớn nhì mươi năm vừa qua ông ấy vẫn đặt điều Tùng Điên vẽ sản phẩm lô tranh giành đập giũa lạ mắt, cũng là một trong cơ hội khuyến nghị các bạn sáng sủa tác. Khi ấy họa sỹ Tùng Điên một vừa hai phải lấy bà xã, mới nhất sinh đàn bà đầu lòng, cuộc sống thường ngày trở ngại, nên đã đạt được đơn đặt mua thì mừng lắm.

Hồi tôi mới nhất sửa lại chung cư cũ bên trên phố, họa sỹ Tùng Điên đến tới tận điểm thăm hỏi, và hứa tặng tôi một bức đập giũa nhỏ. Thời gian ngoan này, hắn vẫn túc tắc bán tốt tranh giành. Hắn còn giúp họa sỹ design của Nhà hát Nghệ thuật Đương đại nước ta và chuồn design Sảnh khấu cho những đoàn thẩm mỹ và nghệ thuật không giống, lại sở hữu tăng đàn ông, cuộc sống thường ngày tạm thời gọi là ổn định.
Nhưng tôi một mực bảo hắn: “Không, em ko lấy tranh giành của anh ấy. Em cũng ko đầy đủ chi phí mua sắm đâu. Nhưng em rất rất quí tranh giành đập giũa anh vẽ, giống như những bức ở trong nhà anh T ấy. Anh mang lại em gom chi phí đập chi phí vóc, nhá!”.
Hắn ậm ờ đồng ý, bảo để sở hữu tranh giành hẵng hoặc. Thế rồi, mãi, mãi, mãi vẫn chẳng thấy tranh giành đâu. Tôi trả thanh lịch 1 căn hộ mới nhất, ở bại cho tới cũ rời khỏi, nhưng mà bức đập giũa Tùng Điên hứa vẽ mang lại tôi vẫn biệt vô âm tín.
Trong trong cả thời hạn đằng đẵng ấy, họa sỹ Tùng Điên bận trăm công ngàn việc, vẽ tranh giành, thực hiện design Sảnh khấu, bận nuôi bà xã con cái, rồi bận... chói.
Ngày hắn chói nặng trĩu, tôi đang được ở Pháp. Ai cũng tưởng hắn ko qua chuyện ngoài được. Cô các bạn tôi lúc ấy nói tới hắn nhưng mà nước đôi mắt sườn lưng tròng. Nhưng rồi hắn bay hiểm. Hắn lại nhẩy vào việc làm, lại rồ dại ngược ngạo, và tình thật đàng hoàng, như xưa.
Xem thêm: lee da in là ai
Một thứ tự hội ngộ ở trong nhà đứa bạn tôi, hắn bảo: “Này, BC, anh vẫn luôn luôn nhớ lời hứa hẹn với em. Nhưng em nhằm thư thư mang lại anh nhé. Hay anh tặng em bức giấy tờ dó này nhé, nhằm thực hiện tin yêu, nhé!”. Nói rồi hắn cởi điện thoại cảm ứng thông minh mang lại công ty chúng tôi coi hình ảnh chụp tranh ảnh vẽ một khuôn mặt thiếu nữ như đang được hoảng loàn, như đang được thét lên. Cạnh cạnh khuôn mặt nhức nhối vò xé ấy là vẻ bình yên ổn của một con cái chuồn chuồn và một chiếc hoa mướp thì cần, tôi ko ghi nhớ rõ ràng vì như thế tôi bị khuôn mặt bại ám ảnh quá.
Tôi kể từ chối phía trên đẩy: “Thôi, thôi, em chả lấy đâu, nom như quái ý, kinh sợ lắm! Nếu anh mong muốn mang lại em, thì rọc rời khỏi, em lấy 50% bức. Anh lưu giữ mụ bại, em van lơn hoa mướp với con cái chuồn chuồn”. Hắn cười cợt ngất ngư: “Ối giời ơi, em đểu cáng thế!”.
Sau bại, dĩ nhiên “áy náy” vụ lời hứa hẹn thiên thu ko trở nên, hắn điều bà xã hắn mang tới tận căn nhà, tặng tôi một tranh ảnh không giống, cũng vẽ hoa mướp và khuôn mặt một tiên nữ ngộ nghĩnh, như thể bao nhiêu tiên nữ vô rối nước. Từ rất rất này, hắn phi vèo thanh lịch rất rất không giống. Đang quái rời khỏi tiên ngay lập tức được.

Một thứ tự không giống, trước bại nữa, hắn mới sắm ô-tô. Hắn rủ đứa bạn tôi và tôi chuồn khao, ăn thủy sản ở quán ven hồ nước. Vừa ăn, hắn một vừa hai phải kể chuyện: “Anh bảo này, anh bị soán ngôi rồi. Bây giờ anh ko điên nữa. Anh là Tùng Bình Thường rồi”.
Chúng tôi cười cợt ngả nghiêng, tò lần căn vặn dồn: “Như nào? Bình thông thường như nào?”. Hắn dõng dạc: “Này nhé, anh van lơn mang lại loại H vô tạm thời công ty lớn của thằng C, thực hiện vụn vặt. Hôm nọ thằng C gọi anh, hóa học vấn: - Ơ, loại H nó đang chưa chất lượng tốt nghiệp ĐH sao anh bảo nó chất lượng tốt nghiệp rồi?! Anh bèn cãi: -Tốt rồi chứ, ko là ko thế nào! - Đâu, nó khai vô lý lịch nộp cho doanh nghiệp là ko phía trên này, giờ mong muốn mang lại nó vô đầu tiên là tương đối khó, vì như thế với bởi ĐH đâu nhưng mà vào! - Ôi bị tiêu diệt, con cái nhỏ nhắn này, nó điên hơn hết tao! Sau bại anh chuồn căn vặn loại H: - Sao em lại điên thế em? Em lối đường kính trắng CN, sao lại chuồn khai là ko ĐH, hả!!? — Khai thực hiện gì! Làm linh thực hiện tinh nghịch thế thì nên gì bởi đại học! Cái H thủng trực tiếp fake nhời, thế chả cần anh mất mặt ngôi vô tay nó à?!”.
Ba bạn bè đang được cười cợt vẹo vọ cả quán, thì nhân viên cấp dưới quán ăn, dĩ nhiên cỡ tuổi hạc tôi và đứa bạn, rón nhón nhén cho tới mặt mũi, khẽ khàng rằng với hắn: “Cụ ơi, với cần chiếc xe ô-tô bên dưới bại là của cụ ko ạ?” - “Ờ, của cụ đấy, sao cháu?” - “Dạ, cụ quên tắt máy, nó cứ nổ xình xịch cả giờ đồng hồ đồng hồ thời trang, bọn chúng con cháu một vừa hai phải vạc hình thành ạ”. Giời ơi! Vẫn điên vẹn toàn, nhưng mà hắn dám tuyên phụ thân một vừa hai phải bị soán ngôi rồi. Chúng tôi kể từ bại chả tin yêu hắn nữa!

Gần phía trên, họa sỹ Tùng Điên lại vẽ theo gót đơn đặt mua, hàng loạt tranh giành phố Thành Phố Hà Nội, bột color trên giấy tờ dông tố, phong thái mơ tưởng, rất khác hắn thường thì, tuy nhiên lại vẫn chính là hắn đấy.
Có vẻ như loại góc êm ả dịu dàng vốn liếng đựng kỹ lâu nay của hắn ni được bầy lên tranh giành, phong phanh cho tới kỳ lạ. Những góc phố Thành Phố Hà Nội thân mật quen thuộc rực color nắng và nóng non của những ngày đầu hạ. Lớp lớp ngói nâu náu bên dưới những vòm cây cối mướt mượt; Một chút xốn xang cuộc sống đâu đó; Và nỗi nuối tiếc mơ hồ nước loang bên trên tường vôi, bên trên ngói cũ, bên trên lá mới nhất, bên trên những gốc cây già…
Sau dăm phụ thân bận trả căn nhà, hắn mướn mang lại bà xã con cái 1 căn hộ ở khu vực căn hộ phía tây Thành Phố Hà Nội, rồi về quê, vùng núi Chí Linh, thư thả chăm sóc dịch bởi khí trời vô, bởi cỏ cây hoa lá tươi tắn lành lặn, và hăm hở vẽ. Hắn đang khiến hàng loạt đập dầu, chân dung những đồng team của hắn thời quân ngũ.
Xem thêm: ái nộ là gì
Những người mẫu chân dài, những các bạn túng của Tùng Điên đều chẳng bao nhiêu biết về hội họa. Nhưng thấy ông các bạn gàn dở hăng hái vẽ vời, chúng ta cỗ vũ tận tình.
Nhiều người lặn lội tàu xe cộ, chuồn kể từ xa xôi cho tới núi Chi Linh, ngồi kiểu mang lại Tùng Điên vẽ. Hắn ý định ngày 15-10-2020 tiếp tục cởi triển lãm “Tôi và Đồng đội” ngay lập tức bên trên căn nhà bên trên núi của tôi. Nghe rằng những tranh ảnh này vẫn với căn nhà thuế tập dượt đặt ở. Một phần không hề nhỏ của số chi phí buôn bán tranh giành sẽ tiến hành họa sỹ Tùng Điên tiến hành Quỹ Đồng team, bởi hắn và những người dân các bạn lập rời khỏi nhằm thăm hỏi tặng quà, khích lệ, trợ giúp nhau khi cần thiết.
Những người các bạn chiến tranh năm xưa lao vào tranh giành Tùng Điên kể từ cả ký ức và thời điểm hiện tại, kể từ nông thôn, kể từ ruộng đồng, kể từ khả năng chiếu sáng, từ rất nhiều góc khuất, rồi ở lại trong mỗi tranh ảnh với hắn, mãi.
Bình luận